Ngày mẹ mất, vẫn còn trong túi áoMấy chục đồng con cho mẹ hôm xưaMón tiền nhỏ, từ công con làm thuêHết cau trầu mà mẹ chẳng kịp mua
Con biết mẹ phải nhịn trầu mấy bữaSau khi ăn, nghe tiếng mẹ thở dàiChiếc ống ngoáy nằm trên bàn lặng lẽMẹ không tiền mà chẳng dám hỏi ai
Ngày con về gia đình cùng khó nhọcCon xin làm chổi đót sống qua ngàyHàng đã nộp mà tiền công chưa nhậnGạo sẵn nhờ hàng xóm giúp cho vay
Lát sắn sượng cõng hạt cơm nhẹ quáKhông còn răng đành mấy hạt cơm thôiBụng mẹ đói nhưng cau trầu ấm miệngBảy mươi năm đậm nhạt cũng quen rồi
Nơi quê người mỗi lần con cúng mẹTrên mâm cơm luôn có đĩa cau trầuNhìn vôi trắng con nhớ vầng tóc bạcMất mẹ hiền đời dồn dập thương đau